Series HSA 2025 #13: Thi xong rồi – mình đã làm gì trong buổi chiều hôm ấy?
Ra khỏi phòng thi, mình bước chậm chậm ra bãi gửi xe. Nắng đầu tháng Tư không gắt, nhưng đầu mình thì như đang bốc hơi. Đạp ngựa chiến – chiếc xe địa hình đã đồng hành từ năm lớp 8 – mình lặng lẽ lăn bánh trên con đường về nhà. Xe đã được ông già bơm lốp, tra dầu cẩn thận từ hôm trước, nhưng chẳng hiểu sao lúc đạp về, nó cứ kêu cọt kẹt như thể cũng mệt lả theo mình.
Trên đường về, mình đi ngang qua hàng sấu quen thuộc, mấy cây đã bắt đầu ra lá non. Gió thổi nhè nhẹ, lẫn trong đó là mùi khói bếp nhà ai đó đang nấu cơm. Tự nhiên thấy yên bình lạ. Chẳng hiểu là vì đã thi xong, hay vì đã... không còn gì để lo nữa.
Về tới nhà, mẹ mở cửa sẵn, nở nụ cười thật hiền: “Làm được không con?”. Mình chỉ ậm ừ “Cũng ổn ạ”, rồi rúc ngay vào phòng, vứt cái cặp xuống như vứt hết lo âu cả tháng trời. Mình biết là mình đã cố gắng thật sự – còn kết quả thế nào, lúc này, chẳng quan trọng nữa.
Nằm chưa được bao lâu thì mấy đứa bạn thân nhắn tin hỏi nhau: “Làm được không?”, “Phần Khoa học câu 16 khó vãi”, “Định tính đoạn văn về ‘tư duy phản biện’ có bị lừa không mày?” – Mấy đứa tụi mình đều có một điểm chung: không ai biết chắc là mình làm đúng bao nhiêu.
Rồi mình lên Threads – cái chỗ mà 2 tháng vừa qua là nơi xả stress sau mỗi lần luyện đề. Vừa mở app ra đã thấy 2k7, 2k6 lẫn cả bọn 2k5 hồi sinh, lên than thở: “HSA năm nay lắt léo thật sự”, “Mình thi lại mà vẫn đau tim phần Định tính”, “Đề chất lượng mà mình thì không...”. Bỗng nhiên thấy nhẹ lòng: thì ra không chỉ mình thấy khó.
Chiều đó, mình không học gì, không xem lại đáp án, không hỏi đáp án đúng là gì. Mình chỉ bật nhạc chill, nằm dài và để đầu trống rỗng. Cái cảm giác “xong rồi” nó không vui cũng chẳng buồn – mà là một kiểu thả lỏng toàn thân sau một quãng dài gồng mình.
HSA xong, mình không biết tương lai ra sao, không biết điểm sẽ như nào. Nhưng mình biết: hôm nay mình đã chiến đấu đủ.
(Bài tiếp theo – Bài 14: Nhận điểm HSA – mình đã sốc như thế nào?) sẽ kể lại buổi tối định mệnh khi hệ thống mở tra điểm, và... những cảm xúc không ai đoán trước được.
Bài 12 – Mình đã làm bài HSA thế nào? Có câu nào nhớ mãi không?
Nhận xét
Đăng nhận xét